(TROL): Trong đời người, dù bình lặng đến đâu cũng có những giai đoạn, hay chỉ là những phút giây, vụt sáng. Nó khiến một người dù bình thường nhất cũng có thể sáng tạo và thăng hoa. Họ có thể làm nên những điều bất ngờ to tát, hoặc đôi khi chỉ là một sáng tác ví dụ như thơ ca. Hoàng Thái Hà là một người như thế.
Anh làm thơ không nhiều. Thơ anh cũng chưa có những tứ đắt và sáng tạo trong ngữ nghĩa. Nhưng cách dùng ngôn từ trong trẻo và cảm xúc chân thật khiến những câu thơ anh viết chạm đến trái tim người đọc.
Xin giới thiệu với bạn đọc chùm thơ ba bài của tác giả cộng đồng, hiện đang sinh sống tại thành phố Rostock.
Ban biên tập TROL.
*
SÓNG VÀ CÁT
Anh muốn làm ngọn sóng
Vỗ vào bờ cát em
Cho thỏa khát nỗi thèm
Lang thang trên biển vắng
Ngọn sóng tung bọt trắng
Là khúc tình dâng trào
Khi sóng đánh dạt dào
Là mình yêu nhau đấy
Lúc sóng anh nhẹ đẩy
Lên cát em mịn màng
Hòa lời nói dịu dàng
Anh nhớ em lắm đó
Thì thầm cùng tiếng gió
Hơi thở của chúng mình
Sóng sẽ vỗ dập dình
Lên cát vàng mãi mãi.
**
CHIỀU TRÊN PHỐ
Này cô bé chưa quen
Cho cùng lang thang với
Ngập ngừng chi không đợi
Phố vui chiều hôm nay
Thẹn thùng giấu đôi tay
Xin đi bên cạnh nhé
Mưa thu rơi nhẹ nhẹ
Bám má em ửng hồng
Em thích sấu chua không
Hay là ô mai táo
Ô kìa đôi chim sáo
Đang truyền cành đùa nhau
Phố đông người qua mau
Chiều thu vàng bóng lá
Nghe con tim đập lạ
Xao xuyến ở trong lòng
Gặp thôi đừng chờ mong
Liếc ngang em nói nhỏ
Nhìn em… anh nhăn nhó !
Lỡ yêu rồi em ơi…!!!
***
MẢNH TRĂNG NON
( Phỏng theo truyện ngắn “ANH!”
của tác giả Thymianka Thảo Nguyên.) (1)
Trăng mười bốn non rớt qua ngọn cây
Đưa em về vùng phi lao đất cát
Ký ức xưa vẫn chưa bao giờ nhạt
Của một thời mới lớn tuổi ham chơi
Giờ xa cách hai đứa ở hai nơi
Trăng tròn khuyết đã bao lần rồi nhỉ
Hồn lâng lâng khép mắt huyền mộng mị
Nơi xa vời có còn nhớ ai không
Hoàng hôn xuống em vẫn tựa bên song
Dõi mắt nhìn tia nắng vàng dần tắt
Con tim nhớ, đôi môi khô nín chặt
Tóc mây buồn xõa bờ vai nhẹ rung
Đâu rồi thuở hai đứa bước đường chung
Trao luyến ái ban đầu tuổi ngây dại
Thời gian ơi sao không dừng lại mãi
Cho nhân tình vĩnh viễn chẳng xa nhau
Đã biết rằng đến mãi mãi về sau
Trái tim anh em sẽ không có được
Anh đi rồi chẳng bao giờ quay bước
Mà trong lòng vẫn nhớ hình không phai
Đêm ngửa mặt em nhìn vì sao mai
Nghe gió thổi bên tai mình khe khẽ
Thoảng đâu đây …như có hơi thở nhẹ
Vội quay đầu… mình vẫn đứng cô đơn.
—-
Hoàng Thái Hà, 2013
Chú thích (1): Sau khi truyện ngắn “ANH!” của Thymianka Thảo Nguyên đăng trên trang Face Book cá nhân, Hoàng Thái Hà đã viết bài thơ này như một đồng điệu về những xao xuyến ngây thơ tuổi 14.
Có dịp TROL sẽ xin giới thiệu truyện ngắn này cùng bạn đọc.