Thu có về nơi ấy, khúc dốc cua?
Cây lúa uốn cong, tiếc thì con gái
Chưa hiểu hết một lần thu miền bãi
Chợt thấy mình có lỗi với thu xưa…
Ngõ thu còn bờ dậu ngấm nước mưa?
Rêu đã xanh, lấp đầy vết sẹo cũ?
Tàu chuối rạc, sau bao lần bão lũ
Lại tìm về, lần nữa mùa Thu ơi!
Có còn trong nhau, xanh thắm bầu trời
Bóng thu xưa chẳng mờ theo nắng gió
Có lần thu vẫn in hằn rất tỏ
Vẫn cuộn lên trên vệ cỏ đê làng.
Vẫn còn đó gió thu về mênh mang
Tiếng lá rên, đòi lại mùa thu cũ
Cây bớt xanh, và cành bắt đầu rủ
Sắc đổi thay, khi biết đã muộn rồi!
Có một lần thu, nhung nhớ chỉ vậy thôi
Bóng thu xưa cũng theo mùa, theo tháng
Mùa thu này, in mờ mờ mang máng
Lá thu vàng, chợt nhớ, một lần thu…
Thế Sáng, Berlin, mùa Thu về.
Ảnh: Thế Sáng.